Như Đoá Hoa Sương ( Truyện “chắc là” ngắn | Gào )
Phần 11: Số phận một quân cờ.
Hồi nhỏ, tôi rất thích ăn kẹo kéo. Chính là loại kẹo để trong một cái nồi nhôm trên những xe hàng rong rao bên đường. Người bán sẽ cuộn kẹo vào chiếc que bằng tre rồi kéo lên, nhìn vô cùng thú vị. Mẹ hay mắng rằng kẹo kéo quá ngọt, không vệ sinh. Nhưng vì tôi thích nên thi thoảng mẹ vẫn chiều theo ý tôi.
Sau này lớn lên, tôi đã lâu lắm rồi không còn nhìn thấy những xe kẹo kéo tuổi thơ nữa.
Có những điều ta từng rất yêu thích, bằng một cách nào đó sẽ bị thời gian xoá mờ. Thậm chí biến mất. Mọi thứ trên đời, khi còn có thể, hãy tận hưởng.
Tôi từng nghĩ, tình yêu tuổi đôi mươi như những que kẹo kéo tuổi thơ mà tôi từng mê mẩn, chưa chắc đã ngon nhất, tốt nhất. Nhưng là ngọt ngào nhất trong ký ức của mỗi người. Mãi về sau khi nhớ lại, vẫn cảm thấy vị ngọt ở đâu đây.
Người mơ mộng như tôi, tìm thấy tình yêu trong ký ức ngọt ngào như que kẹo.
Nhưng với một số người, tình yêu đã qua, người cũ đã xa, vốn chẳng có gì quan trọng cả.
Như một bàn cờ, chỉ cần giữ lại Vua thì sẽ thắng, đâu quan trọng là Tốt hay Hậu? Tất cả đều sẽ phải hy sinh.
Tốt hay Hậu thì cũng chỉ là vật hy sinh cho Vua. Một quân cờ, xét cho cùng dù khác nhau tên gọi, nhưng cùng chung số phận cả thôi.
___________
Quang đứng đó. Cả bầu trời phía sau lưng cậu ấy dường như đang tối sầm lại. Bóng lưng cô đơn giữa cơn giông kéo tới cùng gió mạnh. Tôi nhìn Quang, có một chút thương cảm, có một chút sững sờ. Một làn gió lạnh thổi bụi bay nhoè mắt tôi. Tôi đưa tay lên dụi mắt. Rồi tiến về phía cậu ấy:
- Trời sắp mưa rồi, còn đứng đây làm gì?!
Quang không đáp lại câu hỏi của tôi. Cậu ấy bỗng kéo tay tôi lại sát bên, rồi gục đầu lên vai tôi:
- Mệt quá! Mượn vai một lát!
Tôi im lặng nhìn ra phía xa chân trời. Cơn mưa ngày hôm nay, chắc là sẽ lớn lắm. Mây đen đang kéo đến cuồn cuộn thế kia mà. Quang hất ra một tiếng thở dài. Tôi hỏi một câu thừa thãi trong vô thức:
- Ổn không?!
Quang gật nhẹ:
- Chị hỏi cho có phải không? Ổn! Rất ổn.
Có đôi lúc đứng trước những rối ren của cuộc đời người khác, bạn không thể im lặng, nhưng cũng chẳng biết phải nói gì. An ủi thì nằm ngoài khả năng. Nhưng động viên lại thừa thãi. Không nói gì đáp lại không gian trống trải, thì cảm thấy ngại ngùng.
Là một người bạn, tôi không muốn Quang cảm thấy giờ đây cậu ấy chỉ có một mình. Thường ngày, cậu ấy luôn đùa giỡn. Nhưng tôi biết, Quang là một người nhạy cảm, có trái tim ấm áp. Ẩn sau vẻ bề ngoài vô lo, chưa trưởng thành, là một trái tim mang nhiều vết xước với những tổn thương từng có. Quang không gần gũi với cả cha lẫn mẹ. Nhưng cậu ấy là con trai duy nhất của chủ tịch. Dù không nói ra, hay có cố gắng tỏ ra thờ ơ với con trai mình như thế nào đi chăng nữa, đối với chủ tịch mà nói, ông ấy đặt vào Quang rất nhiều kỳ vọng. Nếu không phải vì hy vọng vào đứa con này, trong tương lai sẽ thay thế mình ở một thời gian không xa nào đó. Thì có lẽ, ông ấy đã không phải nhọc công tốn sức tức giận rồi lại đi dọn dẹp từng chút một những bãi chiến trường tuổi trẻ bồng bột do con mình gây ra.
Ngày hôm nay, khi công ty gặp phải biến cố này, chủ tịch bị triệu tập liên quan đến rất nhiều rắc rối pháp lý sắp tới. Dù Quang trong công ty vẫn chỉ là một nhân viên nhỏ. Nhưng bỏ qua điều đó, cậu vẫn là con ông ấy… Có lẽ giờ phút này, trong lòng đang rất lo lắng cho cha mình nhưng chẳng thể làm gì?!
Những nhân viên ở bên dưới như chúng tôi, cho dù là ở bộ phận nào, cũng chẳng thể đóng vai trò gì trong những sự kiện như thế này. Chỉ có Ban Quản Trị và phòng pháp chế, cùng phòng truyền thông mới có thể tham gia giải quyết khủng hoảng này mà thôi. Hẳn Mặt Trời đang rất đau đầu với tất cả mọi việc.
- Chị không cần lo quá đâu!
Câu nói của Quang bất ngờ vang lên kéo tôi khỏi dòng suy nghĩ bâng quơ.
- Lo gì?! Lo thì được gì
Nói vậy nhưng không thể không cảm thấy lo lắng. Đôi khi chúng ta cứ tự dối lòng và nói ra những điều khác xa mình đang nghĩ.
Một vài giọt nước mưa bắt đầu rơi lất phất. Quang đứng dậy, hất mặt về phía tôi:
- Muốn ngồi đây tắm mưa hay đi ra chỗ khác?
“Mưa? Tắm mưa?! Không được. Còn em bé nữa. Tắm mưa ốm thì sao?” Tôi thoáng nghĩ rồi vô thức sờ tay lên bụng mình. Quang sững lại nhìn tôi trong giây lát rồi nhanh chóng kéo tay tôi đứng dậy, vừa lúc mưa đổ xuống như trút. May mắn thay, chúng tôi đã kịp chạy vào mái hiên bên trong.
Quang rút ra một điều thuốc đưa lên miệng, tôi tiện tay rút điều thuốc khỏi cậu ấy, rồi giật lấy bao thuốc trên tay Quang, nhét lại điếu thuốc vào trong.
- Hút ít thôi, không hút nữa.
Quang chau mày nhìn tôi, rồi lại nhìn bao thuốc trong tay tôi. Song, cậu ấy cũng không phàn nàn gì. Chẳng phải tôi muốn giấu giếm việc mình đang mang thai. Chỉ là nói ra lúc này không phải lúc. Trong khi mọi thứ đang xáo trộn ở cuộc đời cậu ấy, tôi không thể hồ hởi báo tin vui của mình.
Gió mạnh, mưa lớn dần. Quang đút hai tay vào túi quần, thở dài.
- Tin bố em mới bị triệu tập vừa lên báo là mấy con giời té ngay. Bớt phiền hẳn!
Tôi cười động viên:
- Trong cái rủi cũng có cái may. Tiện sàng lọc bạn bè, các mối quan hệ cũng tốt còn gì.
Quang cười khẩy:
- Không cần phải đến hôm nay, có chuyện này mới có thể sàng lọc đám rác rưởi ấy. Ngay từ đầu đã là những mối quan hệ đôi bên cùng có lợi rồi.
Tôi nhướn mày:
- Lợi như thế nào? Chỉ thấy em chơi với mấy đứa như vậy rất tốn thời gian. Mà em bớt dùng từ cay nghiệt đi. “Rác rưởi” nghe nó nặng.
Quang rút tay trong túi quần ra đặt lên đầu tôi, rồi vò cho tóc tôi rối tung:
- Chị còn non và xanh lắm.
Tôi nhăn nhó gạt tay cậu ấy xuống, rồi chỉnh lại tóc mình. Quang thờ ơ nói:
- Mấy đứa gái xinh, bất tài vô dụng, hot hot trên mạng, nếu không có tài năng gì, thì tin tức hẹn hò với con người này người kia, chẳng phải có chuyện um sùm cõi mạng sao?
Tôi lại bĩu môi, đáp giọng khinh khỉnh:
- Vậy thì có lợi chỗ nào? Bố em cũng không thích những tin tức kiểu đó còn gì? Chỉ tốt cho tụi nó, chứ tốt gì cho em? Mà nói là đôi bên cùng có lợi. Lãng phí thời gian với những người mà mình biết trước đến với mình vì danh lợi, để làm gì?
Quang cười:
- Để bố mẹ chú ý đến em. Chẳng phải không có lùm xùm trên báo, bố không phải tức giận giải quyết, thì ông ấy có khi đã quên em rồi sao? Bố càng tức giận, mẹ càng hả hê. Mẹ cũng sẽ gọi hỏi han em… Không thì cả năm bà ấy cũng không gọi.
Tôi lặng người trong thoáng chốc. Từng câu nói của một người đàn ông đã hơn hai mươi tuổi, sao lại như đứa trẻ mới mười mấy thế này…. Tôi cảm giác như dù đã lớn lên, nhưng có lẽ Quang vẫn đang sống ở những ngày tháng cha mẹ ly hôn và bỏ mình ở lại. Cái khát khao “được” bố mẹ mình “chú ý”, mới khờ dại và non nớt làm sao.
Dường như nhìn thấy được sự “thương cảm” tràn đầy trong ánh mắt tôi. Quang xua tay:
- Quan trọng hơn là, có lợi ở khoản vui. Chơi với bọn đó cũng vui được trong lúc đó. Có thiệt gì nào? Giờ bố em gặp sự cố, tụi nó nhanh nhẹn lên phủ nhận không quen biết, không hẹn hò gì cả rồi. Đỡ phải cắp theo mấy cái đuôi dù đã chán muốn chết!
Tôi thở dài:
- Thôi, đừng nói về đám gái gú thiển cận của em nữa. Cái kiểu người thấy người khác sẩy chân đã nghĩ rằng người ta chết hẳn ấy… Nói mãi chỉ thấy phí lời. Nhưng mà, lúc nãy, chị thấy chị Như Hoa tới. Chị ấy đến công ty mình lúc này làm gì nhỉ?
Tôi tỏ rõ vẻ băn khoăn. Quang nhìn tôi giây lát rồi buông thõng một câu nhẹ bẫng:
- Đến họp Ban Quản Trị chứ gì nữa.
Tôi mở to mắt, ngạc nhiên nhìn Quang:
- Liên quan gì?
Quang nhún vai:
- Mẹ Cả cũng sẽ đến. Mẹ Cả và chị Như Hoa đều là cổ đông của công ty. Vợ đầu lúc nào cũng có địa vị và danh phận, dù thế nào. Chả bù cho mẹ em và mẹ ba, chuyện kinh doanh, công ty, chưa một lần được bố em cho phép ý kiến. Trong mắt ông ấy chắc chỉ có 2 loại đàn bà: Để yêu và tôn trọng, hoặc để hầu hạ và xem thường.
_______________
Những câu nói của Quang khiến tôi suy nghĩ mông lung nhiều quá. Tôi không rõ cảm giác này là gì? Là có một người phụ nữ rất quan trọng với Mặt Trời, cô ấy sẽ luôn tồn tại trong cuộc đời anh ấy, cho dù có hay không - sự xuất hiện của tôi. Đúng không?
Như Hoa có rất nhiều thứ mà tôi không có, hay chính xác hơn là chưa thể có lúc này. Chị ấy có thể cùng Mặt Trời đồng hành trong những biến cố như hôm nay - điều tôi có muốn cũng chưa đủ khả năng để giúp đỡ. Một người là cổ đông, một người chỉ là phó phòng bé nhỏ. Xét về hoàn cảnh và vị trí, rõ ràng đã chẳng có cửa để so bì.
Khi bạn yêu ai đó, bạn sẽ muốn có mặt trong tất cả hành trình của cuộc đời họ. Cho dù là hạnh phúc hay những lúc khó khăn. Nếu yêu thật lòng, chẳng ai muốn phủi tay, là người đứng ngoài cuộc cả. Có chăng chỉ như đám con gái ham hư vinh trên thế giới ảo mà Quang nói… Đến với nhau vì lợi ích, vội vã rời đi khi lợi ích chẳng còn.
Vốn từ trước đến nay, vị trí của tôi trong lòng Mặt Trời chưa từng rõ ràng. Chỉ từ khi có đứa trẻ này, mọi thứ mới trở nên chân thực một chút. Nhưng tôi có lòng tự trọng của mình, chẳng muốn một ai vớt lấy cuộc đời mình chỉ bởi vì lỡ lầm và thương xót.
Giờ đây, mỗi điều tôi biết về mối quan hệ giữa anh ấy với vợ cũ… Đều mang tới cho tôi cảm giác thật bất an.
“Ta yêu sai hay đúng.
Còn thấy đau là còn thương.”
Câu hát ấy cứ quanh quẩn bên tai tôi suốt nhiều ngày. Tình yêu đâu có đúng- sai. Nó là thứ cảm xúc đắt giá, đến và đi không hề báo trước. Xét cho cùng “còn thương” đâu phải là “còn yêu” đúng không?
Tôi luôn nghĩ Mặt Trời còn thương Như Hoa nhiều lắm. Nhưng có “còn yêu” hay không? Nếu có, thì còn nhiều hay ít? Tôi không dám chắc. Thật khó khăn cho một mối quan hệ mà những người trong cuộc không thể chắc chắn cảm giác của đối phương dành cho mình. Và càng mệt mỏi hơn, khi trong mối quan hệ đó có xuất hiện “người thứ ba” dù chỉ là hình bóng thoáng qua, không rõ nét. Không có quyền ghen tuông vì chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Thật vô lý khi áp đặt sự phẫn nộ lên mối quan hệ chỉ vì cảm giác “thiếu an toàn” của bản thân với một “kẻ thù” không tồn tại.
Có một câu hỏi rất hay được đặt ra cho những cặp đôi yêu nhau, đó là giữa việc ngoại tình thể xác và ngoại tình tư tưởng, bạn thấy việc nào khó có thể tha thứ hơn?! Nhiều người trả lời rằng họ thà biết người mình yêu lên giường với người khác vì sinh lý hay vui chơi qua đường, còn hơn là biết rằng người mình yêu thực lòng yêu đối phương, dù không hề có tình dục, xác thịt.
Tôi không rõ nữa. Ngoại tình là ngoại tình thôi. Vết đứt trên da cũng đau. Mà, vết đứt trong tim còn đau hơn thế.
Như Hoa lúc ấy và sau này sẽ luôn là người phụ nữ mà Mặt Trời không thể từ bỏ, không nhẫn tâm từ bỏ. Còn tôi, tôi ở đâu trong cuộc đời anh ấy? Là một người mới bước vào, liệu có thể nào ở lại mãi mãi được chăng?
___________
Cả ngày hôm ấy, tôi không nhắn tin hay gọi gì cho Mặt Trời. Anh ấy dường như ở trong phòng họp suốt mười mấy tiếng. Tôi không muốn làm phiền. Sau khi ở sân thượng với Quang, tôi trở về cố gắng làm tốt công việc của mình. Đó là tất cả những gì tôi có thể và nên làm lúc này. Không tạo thêm gánh nặng, không trở thành một sự phiền phức nếu như mình đã chẳng thể giúp gì.
Theo những gì Quang nói, thì mọi chuyện sẽ sớm yên ổn thôi. Vì đây không phải là lần đầu tiên có tin tức về việc chủ tịch gây lũng đoạn thị trường và gian lận cổ phiếu. Có điều, tất cả những lần trước đều yên ổn, không có chứng cứ thuyết phục nào. Phòng truyền thông sau đó luôn giải quyết êm đẹp. Tin đồn theo thời gian cũng trở nên nhạt nhẽo và bị vô vàn sự kiện khác lấp đầy.
Tôi thì cảm thấy bất an hơn. Nếu chỉ là tin đồn không bằng chứng, không dễ gì có lệnh triệu tập điều tra. Báo chí chính thống đều lên tin ngay lập tức. Chuyện này chắc chắn đã được sắp xếp, chuẩn bị rất kỹ càng. E rằng phen này lành ít dữ nhiều.
Nếu chủ tịch bị có vấn đề gì với pháp lý thực sự, thì không giống phim ngôn tình rằng Quang sẽ là người thay thế. Không dễ dàng như vậy, ngay cả khi cổ phần có được chuyển qua cậu ấy. Tổng và những công ty con, chi nhánh nước ngoài vẫn sẽ phải hoạt động cho dù tình huống xấu nhất có đến đi chăng nữa. Tất nhiên, ai sẽ ở vị trí thay thế sẽ chẳng đơn giản gì…
Thậm chí những gì chủ tịch gây dựng cũng có nguy cơ mất trắng vào tay người khác. Công ty không thể sụp đổ, nhưng nó sẽ thuộc về ai khi rắn mất đầu, thì chưa rõ. Tất nhiên, điều tôi hy vọng với tư cách là một nhân viên nhỏ bé… là mọi chuyện sẽ ổn. Cho dù… nếu nó không ổn cũng chẳng ảnh hưởng nhiều đến tôi. Nhưng với Mặt Trời, chắc hẳn là một câu chuyện khác…
___________
Gần chín giờ tối, Mặt Trời vẫn chưa ra khỏi phòng họp. Còn Như Hoa, tôi không biết chị ấy đã về từ lúc nào. Có thể chị ấy chỉ đến tham gia cuộc họp chớp nhoáng sau đó rời đi từ lúc tôi và Quang còn đang trò chuyện.
Tôi nhắn tin cho Mặt Trời. Rồi xách túi chuẩn bị tự về. Bỗng tin nhắn trả lời nhanh chóng được gửi tới: “Chờ anh thêm một chút. Sắp xong rồi.”
Tôi lại ngồi lại bàn làm việc và chờ anh ây. Khoảng mười giờ hơn, anh ấy nhắn tin: “Em xuống sảnh trước đi. Anh xong rồi, anh đi lấy xe. Hôm nay cho tài xế về trước vì có con nhỏ, không đợi anh lâu được.”
Tôi lại xách túi, bấm thang máy, đi xuống sảnh để chờ anh. Phía đằng sau có mấy người rời ra từ phòng họp. Mọi người đều có vẻ rất căng thẳng, hoàn toàn chẳng ai để ý tới tôi.
Xe anh vòng qua sảnh trước, tôi vội bước lên mở cửa trước rồi vào xe. Gương mặt anh lộ rõ sự mệt mỏi. Vừa thấy tôi, anh liền nói:
- Xin lỗi babe, em đợi anh lâu lắm phải không? Em ăn tối chưa?!
Tôi gật đầu:
- Em ăn rồi. Anh đói không? Mình đi ăn thêm. Em thấy anh mệt lắm.
Anh nắm lấy tay tôi:
- Tốt lắm! Rất ngoan. Em tự ăn uống thế anh mới yên tâm. Bây giờ anh còn vài việc phải giải quyết, mình đi ăn nhanh một chút, anh đưa em về rồi anh xử lý nốt mấy việc.
Tôi mím môi: “Dạ”
Nhìn anh rất khẩn trương, khiến tôi không thể không thấy vừa lo vừa thương anh được. Chúng tôi ghé một quán ăn đêm nhỏ.
Ngồi ăn, tôi hỏi anh về sự cố hôm nay. Anh không nói gì nhiều. Cũng như Quang, anh chỉ nói tôi: “Sẽ ổn thôi, em đừng lo.”
Nhưng khi tôi nói với anh rằng tôi nhìn thấy Như Hoa đến công ty, thì ánh mắt anh khựng lại vài giây, cử chỉ cũng dường như có chút lạ lùng. Anh chỉ đáp ngắn gọn: “Ừ”
Vì thấy anh không muốn nhắc tới chuyện này, nên tôi không đào sâu khi anh đang mệt mỏi. Bỗng anh nói:
- Em sắp xếp anh gặp bố mẹ em sao rồi? Hôm nào nhớ cho anh biết.
Tôi liền đáp:
- Anh đang bận thế này… Để từ từ cũng được mà.
Anh xua tay:
- Không được. Công việc anh lo được, không để ảnh hưởng. Em cứ sắp xếp ngày đi. Anh cũng muốn đưa em về gặp bố mẹ anh. Việc này quan trong. Còn chuyện khám em bé, anh xin lỗi mai anh không đi cùng em được. Nhưng anh sẽ sắp xếp tài xế đưa em đi.
Vì biết anh đang rất nhiều chuyện phải lo, nên tôi cố gắng không để anh phải bận tâm về mình nhiều quá:
- Anh yên tâm, không sao mà. Em tự lo được. Em có phải là trẻ con nữa đâu. Sắp làm mẹ của trẻ con rồi.
Anh mỉm cười ấm áp nhìn tôi. Nụ cười ấy trong phút giây thoáng qua, tôi cảm giác như chúng tôi sẽ là một gia đình thật đủ đầy và hạnh phúc.
____________
Hôm sau, tôi đi khám thai một mình. Mẹ có ý muốn đi cùng, nhưng tôi từ chối. Bác sĩ sau khi siêu âm, nói rằng tôi có một túi thai nằm trong tử cung khoảng 6 tuần tuổi. Tôi thắc mắc. Bác sĩ nói rằng tuổi thai tính theo siêu âm, không giống cách tôi tính ngày kinh thông thường. Tôi có đôi chút ngạc nhiên vì xem phim hay TV khi người ta đi khám thai đều thấy siêu âm ra em bé tim đập bình bịch. Nhưng vì tuổi thai quá nhỏ, nên em bé của tôi chưa có gì cả. Bác sĩ bảo quay lại sau 2 tuần nữa.
Trên đường về, tôi vẫn cảm thấy thật hạnh phúc. Dù chưa rõ hình hài, nhưng được nhìn thấy mang trong mình là một mầm sống, cảm giác trải nghiệm đầu tiên trong cuộc đời này… ngọt ngào vô cùng. Tôi chụp lại kết quả siêu âm và gửi tin nhắn cho anh.
Anh gửi lại tôi một nụ hôn và trái tim.
Giữa những bộn bề của cuộc sống với quá nhiều nỗi lo toan, thế giới của riêng tôi bỗng dưng chầm chậm lại, ngọt ngào và bình yên đến lạ.
Tôi yêu thiết tha khoảng khắc đó. Khoảng khắc mở ra quãng đời đẹp đẽ mà tôi chưa từng nghĩ tới, hình dung đến trước giờ.
Bạn có thể chưa sẵn sàng để làm mẹ.
Bạn cũng có thể chưa từng nghĩ rằng mình muốn làm mẹ.
Nhưng,
Khi thực sự biết mình đã làm mẹ, bản năng sẽ cho bạn cả mong muốn và cả sự sẵn sàng mà trước đó vốn bạn không hề có.
_________
Chiều hôm đó, tôi ở nhà, vì việc đi khám thai nên tôi đã xin nghỉ cả ngày. Bây giờ biết chính xác là em bé mới sáu tuần tuổi, vậy có nghĩa là còn nhiều thời gian nữa, bụng tôi mới to lên, tôi chưa cần nghỉ việc ở nhà quá sớm.
Bỗng điện thoại tôi reo lên. Một số lạ hiện trên màn hình, không biết là ai? Hay shipper nhỉ? Nhưng tôi có đặt hàng gì đâu?! Tôi liền nghe máy:
- Alo?
Đầu dây bên kia, một giọng nữ lớn tuổi ngập ngừng:
- Cho tôi hỏi, có phải số của cô An Sương không ạ?
Tôi liền trả lời:
- Dạ vâng, đúng rồi ạ. Dạ cho hỏi là ai đó ạ?
Bên kia đáp lại:
- Chào cô, tôi là mẹ Minh.
Tôi nhất thời không kịp phản ứng:
- Dạ Minh nào cơ ạ?
Giọng bên kia trầm đặc:
- Nguyễn Hữu Gia Minh
Tôi giật mình. Là mẹ của Mặt Trời sao? Anh nói sẽ đưa tôi về ra mắt gia đình, sau khi gặp bố mẹ tôi. Nhưng tôi không biết vì sao, mẹ anh, hôm nay, lại gọi cho tôi… đường đột thế này. Hoàn toàn quá bất ngờ.
Tôi lắp bắp:
- Dạ… Dạ cháu chào bác ạ.
Bác gái nhẹ nhàng hỏi:
- Không biết tôi xin phép gặp cô một lát được không?
( Còn nữa )
_________________
Ngoại Truyện 3: Cha của cặp sinh đôi
Như Hoa đến công ty hôm nay vốn không phải để tham gia họp hội đồng quản trị. Vai trò của cô đối với sự kiện này thực chất chẳng có gì quan trọng để phải ra mặt. Nhưng trở trêu thay, bỗng dưng cô lại trở thành kẻ liên quan bất đắc dĩ đến tất cả câu chuyện này, cho dù không muốn.
Cuối cùng thì, hắn cũng không buông tha cô. Hắn không muốn cho quá khứ ngủ yên?! Bởi vốn dĩ hắn vẫn luôn như thế, là một kẻ ích kỷ đến tận cùng.
Vậy vì sao cô đã từng yêu hắn đến thế? Yêu bằng tất cả những gì cô có ở những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời?! Vì sao cô đã từng tin hắn đến thế? Tin tưởng tận đến giây phút cuối cùng cũng không tin rằng hắn sẽ ruồng bỏ mẹ con cô.
Năm ấy, Quân đã có vợ rồi. Không phải là Như Hoa không biết, chỉ bởi cô thiếu nữ đơn thuần năm ấy không cưỡng lại được miệng lưỡi của người đàn ông hào hoa từng trải trước mặt mình. Hắn tâm sự với cô rằng hôn nhân của hắn là một sự sai lầm. Bằng chứng là hai người bọn họ đã ly thân nhiều năm nên không có con. Hắn và vợ đang hoàn tất thủ tục ly dị. Chỉ là hoàn tất thôi, chứ thực ra lâu rồi đã sống riêng.
Hắn ân cần chu đáo, hắn ngọt ngào, hào phóng, ấm áp và chân tình… Mọi thứ trước mắt Như Hoa lúc ấy rõ ràng là tình yêu, rõ ràng rất đẹp.
Cho tới ngày cô mang thai, vui mừng báo tin cho hắn, khác với những gì cô chờ mong… Thì hắn lạnh lùng buông câu:
- Anh đưa em đi phá. Vợ anh cũng đang mang thai rồi. Anh không thể bỏ vợ được.
Cô tưởng mình nghe nhầm. Nhưng không, hoá ra bao lâu nay cô đã chung chồng với người khác. Thứ cô gái trẻ non nớt năm đó nghĩ là tình yêu hoá ra chỉ là thứ na ná tình yêu nhưng chẳng phải.
Bởi vốn ngay từ đầu, hắn chưa từng thật lòng yêu cô. Sau này cô mới biết, hắn cũng chưa từng có ý định bỏ vợ.
Bức tranh mà cô thấy chỉ là một phần giả dối được che đậy kỹ càng bởi những mảng màu rực rỡ.
Hắn nói cô phiền nhiễu. Nếu cô yêu hắn sao lại muốn phá huỷ cuộc đời hắn? Một điều tra viên đang thăng tiến sẽ ra sao nếu có quan hệ ngoài luồng với một sinh viên trẻ tuổi?! Nhất là khi vợ anh ta đang mang thai?
Cô muốn huỷ hoại hình ảnh và tương lai của hắn sao? Hắn sắp lên chức, hắn có gia đình hạnh phúc, vợ đảm đang, lại đang mang thai.
- Cô cho tôi lý do để bỏ mọi thứ vì cô đi?! Nghĩ xem?! Có lý do gì không?! Tôi yêu vợ tôi! Được chưa?!
Không, hắn nói dối. Người đàn ông như hắn, chẳng thể yêu ai trên cuộc đời này, ngoài chính bản thân mình.
Nếu Minh không đến và mang cô đi, che chở cho những năm tháng côi cút của mẹ con cô… Thì có lẽ nỗi đau năm ấy đã chôn vùi cả ba mẹ con cô rồi.
Khi cô mang thai, cô đã nhìn thấy hắn đưa vợ đi khám, tay trong tay rất ngọt ngào… Cảnh tượng ấy cuộc đời này không tài nào cô quên được.
Hắn không nhận con, cũng ruồng bỏ cô.
Vậy mà cách đây hai năm, khi hắn được chuẩn đoán có khối u. Hắn đã vội vã tìm đến hai đứa trẻ để đòi quyền lợi làm cha.
Nhưng nực cười thay, không phải bởi hắn sợ sẽ chết mà vẫn chưa đoàn tụ với con. Hắn chỉ là muốn hai đứa trẻ có cùng huyết thống có thể đi xét nghiệm, để chẳng may nếu cần… hiến gì thì có thêm sự lựa chọn.
Tất nhiên, dù hắn có chết, cô cũng sẽ không đồng ý. Huống chi, hắn còn nhơn nhơn tự đắc thế kia. Con ruột của mình mà mảy may không chút lo lắng bao năm. Giờ xuất hiện lại mong con thành bùa hộ mệnh cứu sống tấm thân mục rữa của mình? Trên đời này, quả thực, có tồn tại người cha như thế sao?!
Hắn liên tục uy hiếp cô. Nhưng… Như Hoa không muốn Minh phải bận tâm chuyện này. Cô biết, một kẻ xấu xa rất đáng sợ khi hắn ở vị trí quá cao. Sau bao nhiêu năm, hắn đã không còn là một điều tra viên đơn thuần nữa. Giờ đây, hắn đã là người đứng đầu tổ điều tra án kinh tế. Một kẻ như hắn đã dùng bao nhiêu thủ đoạn để ngồi lên chiếc ghế đó? Liệu có buông tha ai bao giờ?!
Để hắn không làm phiền đến Minh, để hắn không thể cướp các con cô đi… Điều duy nhất Như Hoa có thể làm, là cùng các con đi thật xa khỏi tầm mà hắn có thể với tay ảnh hưởng tới.
Đã hai năm rồi, sao hắn chưa bị khối u giết chết? Mà vẫn khoẻ mạnh để ở đây làm rối loạn tất cả mọi thứ thế này?
Như Hoa không tin là vô tình mà hắn lại là người đứng đầu chỉ đạo điều tra chủ tịch. Không thể tình cờ như thế được… Ai là người đã đứng sau tất cả chuyện này?!
Một kẻ muốn cái gì là phải có bằng được và sẵn sàng dẫm tất cả những ai cản trở dưới chân mình. Hắn - chắc chắn không phải là người.
Sai lầm của cô, chính là đã từng yêu thương thật lòng - một con quỷ để cả quãng đời sau này chỉ toàn là hối hận dằn vặt tâm can…
Nếu biết rằng tình yêu mà ta đã từng có phải trả giá đắt đến vậy, liệu rằng có ai tình nguyện vẫn sẽ can tâm?
__________
*LTG:
- Xin lỗi vì để các bạn đợi lâu. Chắc phải gần 1 tháng nhỉ? Nhưng vì mình bận việc gia đình quá. Mong mọi người thông cảm.
- Khoảng cách giữa các phần đã khá xa. Vui lòng đọc lại 10 phần trước, để nhập lại vào mạch truyện và hành trình của An Sương nhé!
- Cám ơn vì đã yêu mến và chờ đợi tác phẩm của mình.
同時也有5部Youtube影片,追蹤數超過63萬的網紅Hana's Lexis,也在其Youtube影片中提到,Hello các bạn! Hôm nay, các bạn hãy cùng mình học từ vựng tiếng anh khó thông qua tin tức về nhóm nhạc Kpop nữ Brave Girls đang nổi đình nổi đám trong...
「cách đọc truyện trong liên quân」的推薦目錄:
- 關於cách đọc truyện trong liên quân 在 Facebook 的最讚貼文
- 關於cách đọc truyện trong liên quân 在 Facebook 的最佳貼文
- 關於cách đọc truyện trong liên quân 在 Bà Dì Nulo Facebook 的最讚貼文
- 關於cách đọc truyện trong liên quân 在 Hana's Lexis Youtube 的最佳解答
- 關於cách đọc truyện trong liên quân 在 Nguyễn Thành Youtube 的最讚貼文
- 關於cách đọc truyện trong liên quân 在 Nguyễn Thành Youtube 的最佳貼文
- 關於cách đọc truyện trong liên quân 在 Truyện Tranh Liên Quân | Ánh... - Garena Liên Quân Mobile 的評價
- 關於cách đọc truyện trong liên quân 在 BẢN CẬP NHẬT LITE - Garena Liên Quân Mobile - YouTube 的評價
- 關於cách đọc truyện trong liên quân 在 Ghim trên Vẽ - Pinterest 的評價
- 關於cách đọc truyện trong liên quân 在 5 Cách Khôi Phục Tin Nhắn Đã Xóa Trên Messenger Đơn Giản 的評價
cách đọc truyện trong liên quân 在 Facebook 的最佳貼文
Như Đoá Hoa Sương ( Truyện “chắc là” ngắn | Gào )
*Phần 6: Mùa hoa năm ấy, hoa đã nở thật đẹp biết mấy.
Đã bao giờ bạn tìm đọc lại cuốn nhật ký cấp 2, cấp 3 của mình, rồi tủm tỉm bật cười chính bản thây mình ngày đó suy nghĩ thật ngây ngô, ngờ nghệch không? Rồi đến một lúc đủ lâu, nhìn lại những năm tháng tuổi đôi mươi của mình, bạn cũng sẽ thấy mình cư xử như một đứa trẻ chưa trưởng thành. Giống như đọc lại một chiếc status do chính mình viết cách đây mười năm, tôi nhiều lần cảm thấy “quê” không thể tả. Sao ngày đó mình lại có thể viết những dòng như vậy public trên mạng xã hội toàn người xa lạ mà không hề thấy kỳ cục nhỉ?
Phần lớn những người trẻ tuổi có “cái tôi” lớn như tôi ngày ấy, dù có sai cũng tự huyễn hoặc rằng “mình có lý do để sai”! Dù có có làm điều gì dở hơi, cũng tự biện minh cho mình rằng tại người ta thế này nên mình mới thế nọ.
Trưởng thành là khi bạn ngưng đặt “cái tôi” sai chỗ. Chấp nhận mình sai cũng là cách tạo ra giá trị của bản thân mình, không nhất thiết rằng mình lúc nào cũng phải là người đúng.
Chấp nhận mình “chưa đủ lớn” với những cảm xúc mong manh, cũng là dấu hiệu cho thấy ta đã thực sự trưởng thành. Không còn phải gồng lên che giấu cảm xúc dù là mừng vui hay tủi hờn ấm ức.
Nhưng nói gì thì nói, nước mắt của tôi ngày hôm đó khi biết mình “bị lừa rồi” cũng chẳng có gì sai cả. Nó thể hiện đúng sự trẻ con của tôi vốn dĩ, ở đúng độ tuổi tôi lúc đó, chỉ là thường ngày luôn cố gắng giấu đi. Xét cho cùng, một cô gái mới hai mươi ba tuổi giữa tình yêu, lý trí và bản ngã, ranh giới rất mong manh.
Nhưng nếu ngày hôm đó, chuyện đó, vẫn tình huống đó đến với tôi vào lúc này… sau nhiều năm đã đủ độ trầm của cuộc đời nhiều sóng động, tôi chắc chắn sẽ đón nhận nó nhẹ nhàng thôi, bình thản, và không rơi nước mắt.
—————
Ngày hôm đó, sau khi nghe anh vỗ về, ôm ấp, giải thích và cưng nựng, tôi không thể ngay lập tức thoả hiệp với những lời nói dối trước đó. Nên tôi nói với Mặt Trời rằng, mình cần chút thời gian.
Lòng tự tôn của tuổi đôi mươi cao vời vợi, tôi có ước mơ của mình. Tôi muốn tự tay mình đạt lấy, tự đôi bàn chân mình bước tới, chứ không muốn ai đó sắp xếp sẵn cho tôi.
Có thể nhiều cô gái bằng tuổi tôi khi ấy, và cả sau này, có ước mơ rất khác. Được số phận an bào cho một tấm người yêu tử tế có thể lo lắng cho cuộc đời họ đủ đầy. Nhưng ước mơ của tôi khác họ. Tôi không nói rằng ước mơ nào tốt hơn, đẹp đẽ hơn. Có lẽ chỉ chính bản thân mỗi người mới hiểu mong muốn của bản thân xuất phát từ điều gì. Mỗi chúng ta đều có một ước mơ đẹp nhất của riêng mình.
Khát khao được độc lập trên con đường sự nghiệp là điều rất quan trọng đối với tôi. Vì tôi đã nuôi nấng mong mỏi ấy khi chỉ mới là một đứa trẻ.
Tôi mong rằng người tôi yêu có thể hiểu tôi. Nhưng không hề muốn anh ấy sẽ an bài cho tôi.
Đối với tôi, những việc này là một đả kích. Nó khiến tôi cảm thấy mình kém cỏi như thể: “Nếu không có anh ấy, mình chẳng là gì!”
Tôi hoàn toàn không mong như thế.
Điều khiến tôi ấm ức nhất chỉ đơn giản là vậy: Là chức phó phòng này hoá ra là “một món quà” chứ không phải do nỗ lực tự thân, như tôi vẫn vốn nghĩ. Cho dù anh đã nói không phải như thế. Nhưng nhất thời tôi vẫn chưa nghĩ được khác đi.
Còn những chuyện khác tuy có bất ngờ, có phần đả kích, có phần run sợ… Nhưng… nó cũng nhỏ thôi.
Rời khỏi phòng anh, tôi bấm thang máy lên tầng 21. Đó là sân thượng lộng gió nơi mọi cảm xúc mà ta muốn vứt bỏ sẽ được gió cuốn bay. Môi trường làm việc này không cho phép tôi diễn vai nữ chính ngôn tình làm rùm beng mọi chuyện cá nhân vớ vẩn. Tôi chỉ được phép để cảm xúc mình dâng trào rồi phải gỡ ngay nó xuống. Anh đã vỗ về tôi. Phải, đó là điều tôi mong muốn. Dù có không thừa nhận đi chăng nữa, thì bất cứ cô gái nào đang khóc cũng sẽ trở nên mềm nhũn trong những lời đường mật của người tình.
Hơn nữa, tôi làm sao mà nói lại được anh? Ngay cả khi không tin cũng chẳng có lý lẽ nào mà đối đáp. Mặt Trời không phải tự nhiên ngồi vào vị trí hôm nay. Anh sáng suốt, mạch lạc và logic. Anh không bao giờ ấp úng trong những buổi thuyết trình. Mọi lời anh nói, mọi việc anh làm đều có điểm đầu và điểm cuối, cắt khúc, sắp xếp nhịp nhàng. Và hiển nhiên, anh đã làm thì anh sẽ luôn có cách giải thích hợp lý nhất.
Lần này cũng vậy, khi nghe anh nói, nước mắt của tôi bỗng trở nên thật ngớ ngẩn. Hành động của tôi trở nên thật ngu ngốc so với sự suy nghĩ trưởng thành và sâu sắc của anh. Tôi giống như một đứa trẻ đang đòi ăn kẹo, đang ăn vạ vậy.
Bước vào phòng anh với tâm lý ấm ức và trách hờn. Và bước ra với lòng bộn bề không buông kèm theo đôi phần xấu hổ.
Tôi đứng trên sân thượng thở dài.
Những lúc như thế này, trong phim sẽ luôn có nam phụ xuất hiện, nói những lời động viên sến súa, để nữ chính gạt đi giọt nước mắt bi thương. Chẳng phải tôi cũng nên cám ơn Quang về những đoá hoa sao? “Việc ai đó theo đuổi mình, không có lý do gì để phẫn nộ. Mình đáp lại hay không đáp lại, cũng nên cảm ơn tấm chân tình của họ.” - Mẹ tôi đã từng nói như vậy đó.
Khi mẹ ly hôn, lúc ấy mẹ vừa tự do, lại còn trẻ trung, xinh đẹp. Sự tự do và tự chủ ấy khiến cho mẹ có rất nhiều người theo đuổi. Tôi cảm thấy một số người rất phiền, giống như kẻ đeo bám, giống như keo dính chuột. Nhưng mẹ đã nói với tôi như thế. Mẹ cũng dạy tôi rằng, cuộc đời rất ngắn ngủi, hãy trân trọng từng người đã lướt qua đời mình dù có thế nào đi chăng nữa.
Mẹ tôi là một người phụ nữ rất tuyệt đúng không? Bà đẹp, trầm lặng và quyến rũ. Giống như chị Như Hoa vậy. Bất giác tôi gật gù, đúng rồi, chị Như Hoa và mẹ tôi, bề ngoài, họ trông “có vẻ như” là một kiểu người giống nhau.
Nhưng vì sao… bố lại rời bỏ mẹ? Vì sao chị Như Hoa và sếp Mặt trời lại chia tay?
Tôi lắc đầu nguây nguẩy vì thấy mình bắt đầu suy nghĩ tào lao rồi.
Lúc này, nước mắt đã khô trên hai má tôi. Có những chuyện thật buồn cười: Mới mấy phút trước thôi còn là sự phẫn nộ, thì vài phút sau đã hoá hư vô.
Đúng lúc này, Quang xuất hiện. Quang vỗ vai tôi khi tôi đang ngước lên nhìn trời mây với muôn vàn suy nghĩ mông lung.
Tôi giật mình thon thót, trong đầu thoáng nghĩ: “Giống phim tình cảm quá vậy?”
Tôi những năm tháng đó thật trẻ con phải không? Nghĩ mình đã lớn mà thi thoảng vẫn bay bổng như một đứa nhóc.
Có thể do nhìn thấy gương mặt hốt hoảng của tôi lúc ấy, nên cậu ấy đã bật cười rất to. Tự nhiên bị một người mà mình xem như “đứa nhóc”, “ cười vào mặt”, tôi trở nên khó chịu, chau mày lại, hất mặt về phía Quang:
- Cười gì? Hâm à?!
Quang chậm rãi lôi từ trong túi ra bao thuốc, rút một điếu, rồi chĩa bao thuốc về phía tôi:
- Chị hút không?
Tôi lắc đầu, giọng vẫn còn đang khó chịu:
- Không!
Quang châm lửa, rít một hơi.
Gió luồn qua mái tóc cậu ấy. Sống mũi cao, làn da mịn màng, đôi môi hồng tự nhiên khiến đám con gái phải ghen tị. “Đúng là công tử bột.” - Tôi thoáng nghĩ.
Những người sinh ra đã ngậm thìa vàng, lại “ăn may” chiếm ngay gen trội như Quang, thiên hạ nói rằng là những kẻ sinh ra ở vạch đích. Vốn sung sướng chẳng lo nghĩ gì.
Cậu ta thích tôi, quả là một kỳ tích quá rồi. Nếu như gout của tôi đúng với độ tuổi, chắc tôi phải si mê cậu ta điên cuồng. Cám ơn tổ tông ba đời đã cho một người con trai đẹp đẽ gia thế như thế này yêu mình mới đúng. Tôi thật là ngu. Nhưng cái gout của tôi nó thế, biết phải làm sao đây?
Quang quay sang tôi châm chọc:
- Nhìn gì thế?! Thấy em đẹp trai lắm đúng không? Thôi, không phải nói, điều đó ai cũng biết rồi.
Thế đấy! Tôi thở dài. Đẹp trai đấy, nhưng mỗi khi giao việc thì Quang làm mãi không xong. Đó là điểm đáng chán thứ nhất. Một người đàn ông ngoài sự quyến rũ bề ngoài, thì cần nhất vẫn là sự quyến rũ về mặt trí tuệ. Cả ngày chỉ toàn thấy đùa cợt là điểm tôi cảm thấy đáng chán thứ hai. Khi đang nói về công việc lại luyên thuyên sai chủ đề… Ừm, có thể tôi đã hơi hà khắc với cậu ấy, vì định kiến “trai trẻ” thường rất trẻ trâu đã ăn sâu trong đầu tôi thì sao nhỉ? Có oan uổng cho người ta quá không?
Quang hút đến nửa điếu thuốc, chúng tôi vẫn chẳng nói với nhau thêm câu nào. Gió buổi xế chiều mát rượi, hoàng hôn đổ xuống nhìn từ đây thật bình yên và đẹp đẽ.
Quang nói:
- Mai chị đi công tác đúng không? Đang giận anh Minh à? Giận thì giận cho tới nơi tới chốn vào. Lát em đưa chị về cho.
Mặt tôi thể hiện rõ hai chữ “hoang mang”, “Làm sao Quang biết.”
Quang nhìn tôi rồi lại cười sằng sặc. Cậu ấy ném điếu thuốc xuống sàn xi măng sân thượng, di chân cho tàn thuốc tắt lịm. Rồi đưa tay vò đầu tôi cho tóc tôi rối tung lên. Là vò đầu chứ không phải là xoa đầu. Bàn tay của Quang to KHỦNG KHIẾP, tôi cảm thấy như chỉ một lòng bàn tay ấy thôi có thể “nuốt trọn” cả đầu tôi rồi. Chưa để cho tôi kịp phản ứng, Quang đã nói:
- Chị lại định hỏi sao em biết chứ gì? Xong rồi nãy giờ chắc còn định hỏi sao em thích chị đúng không? Rồi còn định cám ơn hoa em tặng nữa chứ gì?
Đúng. Quang nói không sai chút nào. Nhưng vì đang phát cáu, nên tôi buột miệng:
- Thần kinh.
Không hiểu sao Quang rất hay làm cho tôi phát cáu. Tần suất cậu ấy khiến tôi phát điên sẽ là liên tục mỗi lần chúng tôi gặp hay làm việc chung với nhau. Nhưng tôi lại không thể nào ghét cậu ấy được. Tôi luôn cảm thấy Quang là người tốt, chỉ là hơi trẻ con thôi. Cái cảm giác khó chịu với Quang là “một kiểu khó chịu” có thể chịu đựng được.
Lúc này, Quang nói:
- Để cho chị đỡ lăn tăn, đêm về nằm suy nghĩ thì em không phải thích chị vì chị giống mẹ của em, như phim Hàn hay có. Vì chị xấu hơn mẹ em nhiều. Haha, mẹ em trước đây là hoa hậu cơ.
Trời, sao có thể nói với người con gái mà mình theo đuổi tặng hoa suốt mấy tháng một câu “xúc phạm” như thế chứ? Quang là như vậy. Lúc ấy cho đến mãi sau này khi chúng tôi trở nên vô cùng thân thiết, cậu ấy vẫn luôn làm người ta tức rồi lại chẳng tức được như thế, với những câu nói nửa đùa nửa thật.
- Em nghe chị Giang phòng nhân sự mách rồi. Bà Giang đó là spy của em, cái gì cũng kể. Nãy bà ấy kể với chị chuyện hoa là của em. Và chuyện công ty biết chị là em họ anh Minh, nên chị mới lên đây tự kỷ chứ gì?
Tôi quay mặt đi, ậm ừ không nói gì.
Quang khoác tay lên vai tôi. Bờ vai Thái Bình Dương của cậu ấy rộng mênh mông hay là tôi nhỏ bé, sao lại cảm thấy như bị lọt thỏm thế này?
- Bỏ ra, vô duyên. Chị là sếp mày đó nhé!
Nhưng cậu ấy chẳng để tâm.
- Sương này, em thích chị vì em thấy chị rất hâm đấy! Chứ không phải vì chị xinh đẹp gì đâu. Lần đầu tiên, thấy chị hôm lên công ty gặp bố, em đã thấy chị hay hay rồi.
Tôi nhăn mặt:
- Thích một người vì người đó hâm? Em cũng hay đó! Thú vị lắm.
Tôi nói với giọng gắt gỏng, khó chịu.
Dường như, Quang cũng chẳng để tâm. Cậu ấy nói tiếp:
- Tụi mình còn trẻ mà Sương. Nếu mà mình thích ai, mình cứ hết mình đi. Đâu quan trọng người ta xem mình là gì? Gọi mình là gì? Mình xem người ta là gì mới quan trọng chứ! Chị độc thân, em độc thân. Em thích chị. Kệ em. Chị độc thân, anh Minh độc thân. Chị thích anh ấy, thì chị tiến tới thôi… Còn ông Minh có gọi chị là em họ, cháu họ hay con gái nuôi… haha cũng kệ cha ông ấy!
Tôi không tức giận với Quang được, mặc dù trong lòng thì cảm thấy rằng mình nên giận.
- Sao em biết?
Quang nhún vai:
- Em thích chị nên em biết.
Sau đó Quang chỉ ngón tay vào thái dương, nhướn mày, nhếch mép, làm mặt ngầu:
- Vì em thông minh.
Tôi bật cười với động tác ngớ ngẩn của một người đàn ông to xác mà tính cách điên khùng trước mặt mình. Quang lại nói tiếp:
- Vì em thích chị nên em mong chị vui vẻ. Yolo lên như Sương mà em vẫn thích. Bánh bèo héo úa quá em chán, em hết thích đấy!
Tôi rướn mắt lên nhìn cậu ta. Quang cao quá, ngước lên để đối diện với cậu ấy nằm ngoài khả năng của tôi, do chiều cao hạn chế:
- Ai mượn em thích?
Quang cười:
- Nhưng hết thích chị thì em hết lý do đi làm. Ông già em sẽ đau khổ vì thằng con trai duy nhất lông bông.
Tôi thở dài. Rất dài. Đúng là chẳng có gì để nói với cậu ta.
Quang nói:
- Em biết anh Minh từ khi em học cấp ba. Cũng nhiều năm rồi, anh ấy là đệ của ông già em. Là đệ trẻ nhất của ông già em, cũng là cánh phai trái của ông già. Chị thích anh Minh nhiều nên em cảnh báo chị: xung quanh anh ấy rất nhiều phụ nữ.
Đang nói đến đoạn nghiêm túc, nhưng Quang vẫn không thể ngưng đùa cợt. Cậy ấy chêm vào:
- Nhiều phụ nữ nhưng không đào hoa được như em. Vì cũng có tuổi rồi. Haha
Tôi tỏ vẻ ngán ngẩm. Quang nói tiếp:
- Nhưng theo những gì em biết về anh Minh, anh ấy sẽ không bao giờ từ bỏ được chị Hoa - vợ anh ấy đâu. Vậy nên, bây giờ anh ấy độc thân, chị yêu anh ấy nhiều thì chị cứ liều. Còn tới lúc chị Như Hoa suy nghĩ lại… thì …
Tôi ngước lên nhìn Quang nói nốt đoạn ngập ngừng, cậu ấy lại làm tôi muốn hụt tim:
- Thì chị có ưu điểm là lùn hơn, xấu hơn, tính trẻ con hơn, hâm hơn… Nên lúc đó ráng đi biết đâu lại thắng! Hahahaha
Tôi bực mình thụi vào bụng Quang, cậu ấy giật mình bỏ tay khỏi vai tôi, ôm bụng vừa cười vừa than đau rồi nói:
- Đến lúc nào chị bị đá, thì nhớ là em vẫn ở đây nhé! Nếu lúc đó em có vợ rồi, sẽ lấy thêm chị làm vợ hai. Hahahaha
Tôi rượt theo Quang, cậu ấy vẫn vừa chạy vừa nói những câu châm chọc.
Thực sự, dù Quang nó và làm gì đi chăng nữa, ở bên cạnh cậu ấy vẫn thật thoải mái. Mọi chuyện trở nên giản đơn. Không cần suy nghĩ nhiều.
_________
Lúc chúng tôi quay lại phòng làm việc lấy túi xách, cũng đã hơn sáu giờ tối. Mọi người đã về hết. Đi ngang qua phòng làm việc của Mặt Trời thấy vẫn sáng đèn. Tôi dừng mắt lại trong giây lát, rồi bước ra thang máy. Ngày mai, chúng tôi sẽ bay đi Philipine, giờ này anh ấy vẫn ở đây, không biết đã ai chuẩn bị đồ cho anh ấy chưa? Nhưng vì vẫn còn đang giận, nên tôi lướt qua mà không hỏi han gì, dù là rất muốn.
Tối đó, Quang đưa tôi về trên chiếc xe máy phân khối lớn của cậu ấy. Tôi không biết là xe gì nhưng vì nó rất cao, chân tôi lại ngắn nên leo mãi mới lên, trông như một trò cười. Quang cứ hả hê cười sằng sặc khiến tôi giận tím người muốn quay mặt bỏ đi, thì cậu ta mới xin lỗi rối rít rồi chỉ tôi cách lên xe.
Lúc đi, Quang nói rằng, đàn ông đi xe phân khối lớn rất chất, con gái rất thích.
Tôi bảo: “Dở hơi. Cái xe to đùng. Đường thì kẹt, cứ rồ ga ồn ào như thằng khùng.”
Quang lại trêu tôi rằng do tôi già trước tuổi nên suy nghĩ thiếu sự hưởng thụ của thanh xuân. Đúng là đường thành phố thì không hợp lắm với xe phân khối lớn nên tôi không cảm nhận được sự kích thích của loại phương tiện này.
Cậu ấy rủ một lúc nào đấy, cùng nhau đi phượt, tôi sẽ thấy nó thú vị cỡ nào.
Khi xe dừng ở chung cư nhà tôi, xuống xe, tôi nói với Quang rằng Cám ơn cậu ấy vì những bình hoa suốt mấy tháng nay.
Cậu ấy đưa tay lên chào tôi kiểu quân đội, nhếch mép cười không nói gì.
Hình như Quang còn ở đó rất lâu, sau khi tôi lên nhà, nhìn xuống từ cửa sổ vẫn thấy xe cậu ấy ở đó.
Tôi nhắn tin:
- Sao chưa về?
Quang nhắn lại:
- Đang hút thuốc
___________
Về nhà, tôi tắm rửa sau đó cầm điện thoại, không thấy tin nhắn nào của Mặt Trời. Suy nghĩ một hồi lâu, tôi cũng nhắn tin hỏi anh ấy về tới nhà chưa?
Phải rất lâu sau, khoảng 1-2 tiếng gì đó, khi tôi đang sắp vali, Mặt Trời mới trả lời tin nhắn rằng anh ấy đã về rồi và đang mệt nên cần nghỉ sớm.
Tôi vừa xếp quần áo và đồ dùng cần thiết cho chuyến công tác vào vali, vừa sắp xếp lại trong đầu những việc đã diễn ra trong ngày.
Khi tôi khóc trong phòng làm việc của anh, anh đã ôm lấy tôi, dịu dàng xoa dịu và hôn tôi… Mặc cho tôi khóc trong sự dỗ dành của anh. Rồi anh nói rằng, thực ra việc mọi người trong công ty lầm tưởng tôi là em họ của anh, không phải do anh cố ý.
Ngày hôm đó khi họp với nhân sự về việc sắp xếp nhân sự mới, đội dự án thiếu người, lại cần phải là người có thâm niên nên anh có đề xuất chuyển tôi qua đó. Lúc đó mọi người cảm thấy rất hợp nhưng chỉ hơi băn khoăn vì tuổi đời tôi quá trẻ, trong buổi họp với nhân sự và BGĐ anh đã nói rằng anh tin rằng tôi làm tốt. Và nói rằng tôi như em gái ruột của anh, sắp xếp lịch trình cho anh rất ổn ngần đó năm, năng lực không hề tệ. Anh cũng không ngờ rằng, mọi người từ câu nói ấy đều nghĩ tôi là em họ anh.
Anh nói rằng, cảm thấy sự hiểu lầm này cũng rất tốt. Một cách nào đó đó cũng là cách anh gián tiếp bảo vệ tôi.
Anh cũng nhẹ nhàng nói anh hiểu vì sao tôi cảm thấy bất bình. Vì tôi cảm thấy bị lừa dối và sắp đặt, vì tôi cảm thấy anh không muốn thừa nhận mối quan hệ của chúng tôi. Nhưng không phải như thế, anh mong tôi hơn thế này, bình tĩnh và đừng suy đoán trẻ con như thế!
“Chuyện tình cảm là thứ không nên khoe khoang, không cần ai phải công nhận, chỉ cần người trong cuộc hiểu là được. Thứ gì càng khoe ra thì càng dễ mất. Vì em có vị trí trong anh, nên anh chỉ muốn cất em cho riêng anh thôi.”
Một câu nói quá đủ sát thương với một cô gái trẻ tuổi non nớt như tôi lúc đó. Tôi không có gì để phản bác lại anh.
Trước đó mấy ngày, chính tôi là người đã nói với anh về việc muốn giấu mọi người trong công ty về quan hệ của chúng tôi.
Và cũng chính tôi lúc này đây, lại cảm thấy phát điên khi người ta nhầm mình là “em họ” của anh.
Lẽ ra phải mừng mới đúng chứ không phải trẻ con như thế. Nếu tôi có một mối tình rùm beng với sếp nơi công sở, mọi chuyện với tôi mà nói, sẽ là bất lợi chứ chẳng vui vẻ gì.
Đúng như Quang nói, nếu đã thích một người, chỉ cần chẳng vi phạm đạo đức gì trong xã hội, thì sao không thử cứ liều lĩnh mà dấn thân, đừng để lòng ngập ngừng ngăn bước chân mình lại. Nếu sợ hãi đau khổ mà không dám bắt đầu, biết đâu khi quay đầu lại thấy mình đã bỏ qua hạnh phúc.
Tôi cuối cùng cũng có quyết định với cuộc tình này: Hãy cứ bắt đầu, dù cho ngày mai có ra sao.
_________
Chuyến công tác Philipine của chúng tôi có nhiều thuận lợi. Vì đã chuẩn bị rất kỹ càng trước đó, đội nhóm của công ty tôi dưới sự dẫn dắt của anh đã có những thành quả hơn mong đợi. Ở công ty chúng tôi, Mặt Trời nổi tiếng về khả năng đàm phán. Anh ấy gần như chưa từng thất bại.
Suốt mấy ngày tập trung cho công việc, mọi người ai nấy đều như bị rút cạn sức lực. Đến ngày đêm cuối, khi mọi việc đã ổn thoả, tất cả như thở phào, nhẹ nhõm hẳn đi.
Chúng tôi có bữa ăn tối mừng thắng lợi bên bờ biển. Hai team đều rất vui vẻ và uống rất nhiều. Hầu hết ai cũng say mèm, mọi người thoải mái uống xả hơi vì hôm sau buổi sáng không có lịch trình và chuyến bay của chúng tôi vào buổi tối. Nghĩa là đêm nay cứ quậy thoải mái và sáng mai ngủ nướng cũng chẳng sao.
Vì tôi không uống được nhiều nên vẫn còn tỉnh táo. Khi tất cả đã rời khỏi bàn và về phòng hết, thì tôi vẫn ngồi lại ngắm biển.
Đây là chuyến công tác đầu tiên trong cuộc đời tôi. Cuối cùng nó cũng đã ổn rồi, lòng tôi lúc này cảm thấy vô cùng dễ chịu. Màn đêm trên biển thật bình yên nơi hòn đảo này. Tôi tận hưởng bầu không khí êm ái đó một cách hưởng thụ và say sưa.
Bỗng tiếng guitar vang lên, tôi ngạc nhiên nhìn về phía tiếng đàn. Anh đang ở đó mỉm cười nhìn tôi.
Đêm ấy, tôi mặc một chiếc váy maxi dài, hai dây màu xanh sẫm. Khi tôi tiến về phía anh, chiếc váy bay trong gió bồng bềnh giống như là tôi đang bước đi trên mây vậy:
- Em không ngờ anh còn biết đánh đàn, lãng tử thật đấy. Trông khác hẳn anh thường ngày.
Anh mỉm cười nhìn tôi. Ánh mắt si mê dịu dàng ấy mãi về sau này rất lâu rất lâu, tôi vẫn không thể nào quên được. Có một người đàn ông thật đẹp đẽ, ấm áp như mặt trời giữa màn đêm bên bờ biển, đã đàn cho tôi nghe một khúc tình ca.
Người phục vụ mang đến cho tôi một nhành hoa hồng đỏ, tôi ngạc nhiên, ngại ngùng nâng niu nó. Anh ấy cúi đầu lịch thiệp nói: “For you”
Tôi không phải tuýp người lãng mạn. Tôi cũng tưởng rằng mình không thích sự lãng mạn. Nhưng hoá ra không phải vậy, mọi cô gái trên cuộc đời này, đều muốn được người đàn ông mình yêu dâng tặng sự lãng mạn ngọt ngào, được nâng niu như một nhành hoa mềm mại bay trong gió sương.
Tôi và anh nắm tay nhau đi dạo trên biển về đêm. Tay chúng tôi đan lấy nhau. Tôi cảm giác như thế giới này ngày hôm ấy chỉ có tôi và anh ấy:
- Anh đã chuẩn bị sao? Đàn và hoa ấy!
Anh cười:
- Không, Anh thấy quán có đàn nên mượn chơi thử một bài. Hồi sinh viên anh cũng lãng tử lãng đãng đàn hát miên man lắm. Haha. Còn hoa thì, chắc người ta thấy em và amh giống một đôi nên tặng em đấy. Quán này tinh tế đó. Sau này, có thời gian, mình sẽ quay lại đây.
“Sau này mình sẽ quay lại đây.” - Chỉ ngần đó thôi đã khiến tôi như bước trên mây rồi. Có nghĩa là… chúng ta còn có sau này, chúng ta sẽ bên nhau đến tận mãi sau này, đúng không.
Chúng tôi đã trao nhau những nụ hôn nồng nàn bên bờ biển ngày hôm ấy. Khoảng thời gian ngưng đọng, khắc ghi trong tim tôi ký ức đẹp đẽ không phai. Người đàn ông mà tôi yêu cũng yêu tôi, khi đó, tôi đã thấy mình có cả thế giới, chiếm trọn ánh mặt trời rực rỡ, gói thật chặt vào thế giới của riêng mình thôi.
Không có tình yêu đẹp nhất,
Chỉ có khoảng thời gian đẹp nhất của tình yêu.
Dù ngày mai có thế nào, ta cũng đã cùng nhau sống hết hôm nay thật trọn vẹn. Tình yêu là ngọn lửa thiêu đốt những trái tim rực rỡ trong màn đêm. Ai cũng thế, khi yêu, đã từng đớn đau, đã từng hạnh phúc.
“Đêm nay, ở lại với anh nhé!”
__________
Mười năm, hai mươi năm, rất nhiều năm sau này,
Em và anh,
Có vẫn là chúng ta của ngày hôm đó?
( Còn nữa )
__________
LTG:
Cám ơn mọi người đã cùng mình đi tới phần 6. Truyện đến đây, thì việc nó tiến triển ra sao, đã không còn nằm trong quyền định đoạt của tác giả nữa. Như mọi khi, mình đã muốn viết dài hơn một chút, nhưng truyện trên mạng mà một phần dài quá, đọc sẽ rất mệt.
Ở những phần sau, chắc chắn các bạn sẽ gặp lại Như Hoa, Quang và một vài tuyến nhân vật khác.
Hãy tiếp tục đồng hành cùng “Như Đoá Hoa Sương” nhé! ❤️
Yêu thương rất nhiều. 😘
cách đọc truyện trong liên quân 在 Bà Dì Nulo Facebook 的最讚貼文
#mentor_in_spotlight #2k3_nulocareer
Mentor #53 học ngôn ngữ học cũng có thể nên duyên đứng lớp... nhưng hành trình sẽ dài hơn dân gốc sư phạm
Dì gửi contact của mentor Nhật https://www.facebook.com/nhat.vu.94617/
Post này là dì dành cho Nhật nên phần reply thắc mắc post này là của Nhật <3
Chào các bạn ^^ Câu chuyện về cuộc đời của mình gói gọn trong 2 từ “Hành trình”, từ 1 thằng nhóc dở tất cả các môn, chỉ khá mỗi tiếng Anh ở cấp 3, cho đến khi mình bắt đầu khởi nghiệp mở lớp học vào cuối năm 3 khi còn học đại học, trầy trật với những lời dèm pha, những vấn đề tài chính và bây giờ mình đã có 1 nơi dạy có thể nói tương đối là ổn định cũng như có riêng 1 series chương trình từ thiện do mình tổ chức mang tên “Bát cháo hành” nhằm giúp đỡ các hoàn cảnh khó khăn và cô chú vô gia cư suốt nửa năm qua và cũng được nhiều bạn hưởng ứng và tham gia cùng. <3
Mình tên Nhật, sinh năm 98 và hiện mình đang đi dạy tiếng Anh và Nhật tại lớp học nho nhỏ của mình và đồng thời đang học năm 4 tại trường đại học Mở TP.HCM. Khi còn học cấp 3, thật sự mình không thể học các môn Toán, Lý, Hóa, chỉ cần nhìn thấy số má là muốn xỉu tại chỗ rồi, đến nỗi có những bài cực kì đơn giản mà mình còn không biết làm. Nhưng may là mình đã học tiếng Anh từ khi còn nhở, có nền tí xíu nên điểm trong trường cũng từ 8+. Nói đến đây chắc các bạn cũng được được mình vào ngành gì rồi đúng ko =)) Và đó là Ngôn ngữ Anh. Mình chọn học khoa đào tạo đặc biệt chuyên ngành Tiếng Anh thương mại vì mình nghĩ rằng khi ra trường mình sẽ theo kinh doanh gì đó, dự định là bán cây cảnh vì mình thích trồng cây mà thấy nhiều chỗ bán cũng sống tốt tới già. Đây là lúc review về ngành đây: Năm 1 và năm 2 đa số mình sẽ học những môn phải có như Nghe Nói Đọc Viết (tất nhiên là trường sẽ theo style IELTS là chính), ngoài ra cũng học những môn phụ như đường lối, triết, … đồng thời cũng phải chọn học ngôn ngữ 2 (Hàn, Trung, Nhật), vì đam mê anime nên mình chọn Nhật, cũng là sai lầm cuộc đời … vì nó khó quá .-. trong trường dạy rất nhanh,
học 2 bảng chữ Kata và Hira mà chỉ có 2 3 buổi thôi, bắt buộc mình phải học ở ngoài, mình luôn nghĩ đã không học thì thôi, chứ mà học thì cho tới cùng, biết đâu mốt mình dạy tiếng Nhật sao nên cũng ráng theo dù càng ngày càng khó, cơ bản vì trong thời gian học tiếng Nhật, mình cũng phải trau dồi tiếng Anh. 2 4 6 thì Nhật, 3 5 7 thì Anh khiến mình bị loạn ngôn ngữ tùm phèo. Năm 3 và năm 4 là lúc vào chuyên ngành, thật sự mình thấy rất nặng, tất nhiên “Tiếng anh thương mại” nên mình phải học đa dạng từ Marketing, PR, kinh doanh cho đến kế toán, … rồi học thêm Âm vị học (đi sâu hơn về các âm tiết trong tiếng Anh) hay là Cú pháp, hình thái học (đi sâu về cấu trúc để thành 1 câu, phân tích câu đơn, câu phức, …) khiến cho mình stress nặng. Buổi sáng chiều học túi bụi, buổi tối thì học thêm tiếng Anh, Nhật khiến mình muốn bỏ đi bớt 1 ngôn ngữ cho đỡ. Nhưng rồi cũng ko thể làm được mình đã học được 2 năm rồi … không thể vì thế mà bỏ nang, cũng đành ngậm ngùi học tiếp lên N3. Nghĩ rằng chắc cũng đi thực tập, làm luận án rồi ra trường, xin làm nhân viên ở 1 cty nào đó rồi từ từ phát triển dần.
Nhưng không!! Vào cuối năm 3, nhờ vào 1 cái gật đầu mà cuộc đời mình đã thay đổi từ đó. Vẫn là 1 đêm thao thao với đống bài tập, có 2 người bạn nhắn đến hỏi họ cần học TOEIC, mình có dạy không, cơ bản mình thấy dạy cũng vui đấy, cũng có thêm 1 chút thu nhập cho bản thân, còn luyện tiếng Anh nữa, biết đâu mình làm thấy thích rồi đi theo nghề dạy luôn sao? Mình vui vẻ gật đầu ^^. Mà khoan … học ở đâu ... học phí sao … giáo trình sao … sau 1 tuần suy nghĩ và quyết định chơi lớn, mình mua hẳn cái bảng lớn về, mua bàn ghế về để dạy dù chưa biết nó sẽ tới đâu, giáo trình thì đi tham khảo nhiều thầy cô dạy rồi chọn cho mình cuốn TOEIC Starter là hợp lí nhất, và cũng chỉ lấy 50k/ buổi vì mình cũng chưa có kinh nghiệm hay gì hết. Nhưng mình lại nhận được nhiều lời ra tiếng vào khi bắt đầu cviec này, cũng xoay quanh việc mới năm 3 chưa ra trường mà đòi dạy ai, hay là có học ngành sư phạm đâu mà đi dạy làm gì, thà thi lại vô ngành sư phạm đi rồi hãy đi dạy, chứ mắc công dạy sai tè lè rồi ko biết cách truyền đạt kiến thức, … khiến mình thật sự stress, cũng ko dám tin rằng mình sẽ theo con đường này được dài lâu, thôi thì cứ dạy, ai quý thì họ hiểu cho mình, học sinh học thấy học được nhiều thì họ theo học, cứ dạy bằng cả tấm lòng là được.
Cảm thấy chỉ 2 người học khá ít, nên mình cứ chụp hình đăng thử lên story tìm thêm học sinh, vì học phí ổn áp và cứ dạy hết mình nên cũng được các bạn sinh viên trong trường theo học, từ 2 người thành 4, rồi thành 6, cứ thế số lượng tăng lên, bản thân mình cũng phải thay đổi chỗ học liên tục để đủ chỗ cho các bạn, sau đó mình có mở thêm các lớp Giao tiếp, luyện thi đại học và cả tiếng Nhật nữa, cũng thấy mình dạy hơi nhiều loại lớp; mỗi loại sẽ có 1 cách dạy hoàn toàn khác nhau, luyện thi đại học thì chú trọng ngữ pháp thôi; dạy giao tiếp thì cần năng động, tạo các trò chơi và chủ đề để các bạn có thể discuss với bạn của mình, còn TOEIC thì bản thân nó là học thuật rồi nên cũng chỉ cho nghe nhiều, học ngữ pháp và làm bài tập thôi; tiếng Nhật thì mình chỉ dạy N5, thấy cũng khá khô vì cũng chỉ cho học ngữ pháp và làm bài tập. Dần dần bản thân cũng có được 1 chút tiếng tăm và kinh nghiệm đi dạy cũng nâng cao rất nhiều. Nhưng cviec của mình ko chỉ đơn giản là đi dạy, hết giờ rồi về, mình còn phải tư vấn khóa học, marketing trên story và đăng bài về tiếng Anh, Nhật hay là tự làm HR tuyển các bạn trợ giảng để hỗ trợ mình trong các lớp.
Có nhiều bạn cũng hỏi mình sao mình có thể tìm được học viên, sao mà người ta biết đến mình để đki học trong khi mình cũng chẳng bao giờ chi tiền để chạy marketing bao giờ. Sau đây là những gì mình đã làm, biết đâu có thể giúp cho bạn phần nào. Mình thấy story chính là công cụ marketing tốt nhất ở thời điểm hiện tại, vì nó free, nhiều người sẽ chọn xem story thay vì các bài viết facebook vì nhanh và tiện, và chỉ cần 24h sau là lại có 1 story mới, tránh việc đăng stt quá nhiều bị loãng. Bản thân mình hay đăng lên story trên insta rồi liên kết facebook để đăng qua, insta dễ chỉnh sửa, nhìn đẹp và dễ nhìn, chứ làm story bên facebook mình thấy sao sao ấy, ko có thiện cảm mấy, và bạn bè mình cũng công nhận điều đó (cảm nhận cá nhân thôi nha). Mình đã đăng story liên tục (mỗi ngày) từ lúc bắt đầu đi dạy đến giờ, mình muốn rằng các bạn sẽ xem story như 1 món ăn tinh thần không thể thiếu mỗi ngày, vì tính mình kĩ nên hay trau chuốt cho story của mình, từ hình ảnh sao để dễ nhìn, cho tới viết cái gì cho nó, hoặc là chọn màu cho dễ nhìn, mình xem nó như 1 cviec luôn chứ ko phải đăng chỉ để cho vui, đến bây giờ mình vẫn thấy nó là 1 công cụ cực kì hữu ích cho những ai muốn kinh doanh bán hàng hay lq tới dịch vụ.
Vào đầu tháng 4 năm ngoái, 1 sự kiện lớn đã diễn ra và lại thay đổi cuộc đời mình 1 lần nữa. Tiktok thì chắc ai cũng biết, nhưng vào những ngày đó, trend “nerd check” rầm rộ trên mọi nẻo đường, cho những bạn chưa biết là trend mọi người khoe bằng cấp các kiểu hoặc thành tích học tập, vì mình cũng còn giữ nhiều tấm bằng nên đã trải bằng thành nguyên 1 con đường dài khắp cái phòng khách (nếu bạn muốn xem thử thì search “thaynhatne” để xem nhé). 1 tối ngủ sáng hôm sau thấy 7749 cái inbox từ bạn bè kêu là m đang viral trên tiktok kìa, video của mình được tới 3,8M người xem và follow tăng mạnh chưa từng có, mình còn chẳng hiểu chuyện gì xảy ra .-. sau đó các page lớn đã đăng video đó của mình kèm cap “con nhà người ta” lại càng khiến nó viral hơn nữa. Rồi các anh chị nhà báo cũng biết tới, họ liên lạc với mình để viết về thành tích mình có và nói xung quanh về trend nerd check đó. Sau đó cũng có nhiều anh chị nhà báo cũng liên lạc và ngỏ ý viết về mình, ấn tượng nhát chắc phải kể đến lần phỏng vấn và lên báo Thanh Niên, chị phóng viên cực kì dễ thương và chuyên nghiệp, lối viết ai đọc vô cũng thấy thích. Thế là khi không 22t lên báo 3 4 lần, shocked .-., nhiều người càng biết hơn và mình cũng có thể nâng giá trị bản thân lên rất nhiều … từ 1 sự kiện mà chả ai ngờ tới. Đầu năm nay thì mình được 1 hãng sách mời đi review sách và chạy marketing trên facebook, lại thêm 1 trải nghiệm cực kì thú vị luôn íiiii Vì không học sư phạm nhưng lại đi dạy nên có rất nhiều vấn đề xảy ra: Mình không biết soạn giáo án thế nào cho đúng, cũng không biết cách xử lí các tình huống trong lớp thế nào, … rồi mình quyết định đi học 1 khóa TKT (Teaching Knowledge Test của Cambridge, nếu muốn đi dạy 1 là có TESOL, 2 là có TKT)
Tự cảm thấy trời đất thương, ông bà độ vì đã cho mình quá nhiều điều cho 1 thằng sinh viên năm 4 như vậy, nên mình tự biết khi nhận được nhiều cũng phải có trách nhiệm cho đi nhiều, cũng 1 phần là mình đã muốn tự tổ chức lâu rồi, chỉ là bây giờ mới có lực để tự làm thôi.
Thế là chương trình từ thiện “Bát cháo hành” ra đời vào tháng 12/ 2020, ý nghĩa của cái tên như muốn nói rằng khi bệnh tật, đói thì 1 bát cháo hành vẫn có thể khiến 1 người cảm thấy đỡ hơn và ấm bụng để có sức tiếp tục làm việc, và chương trình sẽ mang đến những phần quà, những phần đồ ăn để giúp đỡ các mảnh đời khó khăn, luôn chống chọi với cái lạnh mỗi tối để ngủ cho qua ngày. Lại 1 lần nữa, chương trình đã được giúp đỡ từ rất nhiều bạn bè, học sinh mình và các mạnh thường quân từ Việt Nam đến cả nước ngoài. Có những mảnh đời thật sự nghe hết câu truyện của họ mà chỉ có khóc, 1 cuộc đời bất hạnh đến cùng cực, dù tâm hồn như đóa hoa nhưng đã có những biến cố khiến họ phải giết chết cảm xúc để có thể tiếp tục sống, nỗi đau lại càng ngày càng lớn dần. Bây giờ chương trình đã trải qua được 8 tập rồi, mới đây nhất là chuyến từ thiện cho bà cụ bán sách vỉa hè tại ngã tư Bảy Hiền mà mình vừa đăng lên group Thành Riviu hay Cháo hành miễn phí và được nhiều bạn trẻ hưởng ứng và đến giúp cô rất nhiều <3 <3 Sắp tới mình cũng sẽ tổ chức nhiều chương trình như vậy nên nếu rảnh thì có thể đi cùng mình nha, càng đông càng vuiii.
Hiện giờ mình đang đãm nhận dạy 8 lớp, có 5 bạn trợ giảng tổng cộng và hơn 100 bạn học sinh đang theo dõi với bộ giáo trình riêng mang tên của mình. Mình không có ý khoe nhưng mình muốn nói rằng mọi thứ đều từ con số 0 cả, mình làm trái ngành, bạn bè xung quanh cũng chẳng ai theo dạng khởi nghiệp như vậy, người thân cũng ko ai theo sư phạm nên mình cũng phải tự mày mò cả, đôi khi sẽ có những quyết định mình buộc phải làm, những định kiến mình buộc phải vượt qua và những nỗi thất vọng mình phải cất trong lòng. Việc bạn bắt đầu từ đâu không quan trọng, quan trọng là bạn kiên trì tới mức nào, có đủ dũng cảm để chứng minh cho mọi người thấy bạn có thể làm những điều không thể, để chứng minh cho họ thấy dù trẻ nhưng vẫn làm nên những điều khác biệt, mình đã làm được, còn bạn thì sao? Mong những câu chuyện của mình có thể là động lực cho bạn vượt qua thử thách ở tuổi sinh viên còn chông chênh này, và dù thế nào đi nữa, hãy thật hạnh phúc nhé <3
cách đọc truyện trong liên quân 在 Hana's Lexis Youtube 的最佳解答
Hello các bạn! Hôm nay, các bạn hãy cùng mình học từ vựng tiếng anh khó thông qua tin tức về nhóm nhạc Kpop nữ Brave Girls đang nổi đình nổi đám trong thời gian qua nhé!
Xem lời thoại dưới đây để học từ vựng tiếng Anh khó của ngày hôm nay nha.
Brave Girls là một nhóm nhạc nữ đã ra mắt từ 2011 với nhiều thay đổi thành viên, tới giờ chỉ còn 4 thành viên đã gia nhập hồi 2016. Brave Girls trước giờ vẫn bị xem là **underdog** (người kém tiếng) trong K-Pop dù tài năng ko kém ai. Vậy nên ko ai có thể ngờ khi độ nổi tiếng của Brave Girls **skyrocket** (tăng đột biến), chưa có chiều hướng **fleeting** (chóng qua). BG đột ngột đứng đầu tất cả các bản xếp hạng nhạc số với 1 bài hát siêu cũ, 1 **sleeper hit** (tác phẩm thành công muộn) tên là Rollin được phát hành từ 2017. Sự thành công **belated** (muộn màng) này của BG đến từ 1 video siêu viral hiện đã **garner** (thu gom) được hàng chục triệu view, trong video show cảnh BG diễn ở các trại quân sự và những người lính nhảy theo 1 cách **frantic** (cuồng nhiệt). Viral video này đã **thrust** (đẩy) BG lên thẳng đỉnh cao của sự nổi tiếng, giúp BG **oust** (đánh bật) cả những tên tuổi lớn như IU, Rosé của Blackpink khỏi vị trí đầu BXH. BG hiện đã trở thành biểu tượng của sự hy vọng, truyền cảm hứng cho nhiều người rằng những **endeavor** (nỗ lực dài hạn) sẽ luôn mang lại kết quả tốt.
--------------------
Click vào link tham gia Nuii Gang để nhận các đặc quyền sau! https://www.youtube.com/c/HanasLexis/join
1. Daily vlog đời sống chỉ chia sẻ cho Nuii Gang xem
2. Live stream riêng mỗi tháng trả lời câu hỏi nhiều bình chọn
3. Hẹn gặp ngoài đời khi mình tới thành phố bạn sống
4. Reply comment đăng trên video trong vòng 24h đầu
5. Hiện tên bạn cảm ơn trong end credits ở cuối video
Nhận 10 phút trải nghiệm và cơ hội giảm giá sốc khi dùng mã HANACAMBLY mua app học tiếng Anh 1-1 với người bản xứ (https://www.cambly.com/invite/HANACAMBLY?st=041321&sc=4 ).
Tặng thêm access vào web riêng mình tự tạo hanacambly.com với nhiều bài viết chia sẻ bí kíp tiếng Anh mình viết. Nội dung / tính năng mới sẽ được add thêm mỗi tháng, hoàn toàn free cho những bạn dùng 1 trong những mã của mình khi mua Cambly!
--------------------
Q: Hana là ai làm gì ở đâu?
A: Hana hiện làm software engineer / lập trình viên ở Mỹ, là cựu chuyên Anh trường Phổ Thông Năng Khiếu, từng đạt 9.0 IELTS General, từng có quá khứ "huy hoàng" bỏ học, sống vô gia cư, làm chui, v.v không mấy lỗi lạc, bắt đầu làm Youtube từ 3/2019 sau khi chán ngán nghe chia sẻ tiếng Anh nhạt nhẽo, khô khan, không thực tế trên mạng.
Q: Hana's Lexis có nghĩa là gì?
A: Hana's Lexis có thể hiểu là vốn từ vựng của Hana, dùng từ chuyên ngành "lexis" nhằm hướng tới phân khúc người học tiếng Anh ở trình độ khá, đang phấn đấu lên giỏi. Cần lưu ý dấu 's sở hữu cách, vì đây không phải tên riêng.
Q: Kênh Hana's Lexis làm về nội dung gì?
A: Chia sẻ tiếng Anh xịn, chất, chuẩn, ví dụ như về sắc thái từ vựng, độ tự nhiên trong cách dùng ngôn ngữ, cách phát âm chuẩn Mỹ, những điều mà trường lớp không hoặc ít dạy. Một vài format / hình thức video Hana tự sáng tạo ra cho người xem thấy tiếng Anh thú vị hơn gồm Dịch Ngựa, Truyện Chêm, IELTS Khẩu Nghiệp, v.v. Ai bắt chước là lêu lêu copycat nhe.
Q: Các bạn follow Hana gọi là gì?
A: Một cái tên thân thương là "nuii" (đọc là nui-ì) với 3 tầng nghĩa: 1) học tiếng Anh kiểu nuii / new / mới, 2) học kiểu nuii / nui / mì ăn liền giúp dễ thấm và dùng ngay được, 3) nuii gần giống tên thật của Hana là Nhung hehe.
--------------------
✪ Các thì tiếng Anh thật sự dùng trong văn nói?
➥ https://youtu.be/0mhWAFhs7KQ
✪ Học nhồi 100 từ vựng/ngày?
➥ https://youtu.be/Uq3KjJA8BHQ
✪ Bốn sai lầm khi phát âm tiếng Anh?
➥ https://youtu.be/9wHHy1JaSeQ
✪ Dịch ngựa cho Đen Vâu
➥ https://youtu.be/TgkI73t4vDc
--------------------
✪ WEBSITE: https://hanaslexis.com
✪ FACEBOOK: https://facebook.com/hanaslexis
✪ INSTAGRAM: https://instagram.com/hana.s.lexis
✪ EMAIL (vui lòng chỉ liên hệ về công việc): work@hanaslexis.com
➥ #hanaslexis #tuvung #tienganh
--------------------
© Bản quyền thuộc về Hana's Lexis
© Copyright by Hana's Lexis ☞ Do not Reup
cách đọc truyện trong liên quân 在 Nguyễn Thành Youtube 的最讚貼文
MA THỔI ĐÈN - MỤC DÃ QUỶ SỰ Phần 3
Tác Giả: Thiên Hạ Bá Xướng
Người Dịch: Đặng Nam
Thực Hiện: Mc Nguyễn Thành
Link Truyện Chữ: https://www.facebook.com/MaThoiDen
“Ma Thổi Đèn - Mục Dã Quỷ Sự” là tác phẩm Thiên Hạ Bá Xướng khổ tâm sáng tác trong vòng 4 năm, giải đáp toàn bộ những thắc mắc/mơ hồ trong “Ma Thổi Đèn”!
Đây là một cuốn tiểu thuyết hỗn hợp hiện thực & hư cấu, trộm mộ & thám hiểm. Tác phẩm là nơi tác giả tập hợp những câu chuyện ly kỳ thú vị mà bản thân đã trải qua, tràn ngập màu sắc huyễn ảo, thể hiện giá trị văn hoá truyền thống bác đại tinh thâm cùng sức tưởng tượng vô cùng phong phú của tác giả.
Truyện sẽ cho bạn những giải đáp toàn diện, để hiểu rõ những bí mật được cất giấu trong tác phẩm “Ma Thổi Đèn”:
??Rốt cuộc Gà Nộ Tinh trong tập “Nộ Tinh Tương Tây” là gì?
??Pháo đài ngầm của quân Quan Đông có bí mật gì?
??Hoa Thơm Xác trong “Cổ Thành Tinh Tuyệt” từ đâu mà ra?
??Bí mật của Miếu Xương Cá trong “Mê Động Long Lĩnh” ?
??Nửa cuốn “Thập Lục Tự Âm Dương Phong Thuỷ Bí Thuật” của Hồ Bát Nhất là thật hay giả?
Tóm lại, những gì bạn còn thắc mắc/không hiểu trong bộ “Ma Thổi Đèn” sẽ được trả lời trong cuốn “Ma Thổi Đèn-Mục Dã Quỷ Sự” này.
Đây sẽ là một bản tổng kết, hoàn thiện seri tiểu thuyết trộm mộ ly kỳ “Ma Thổi Đèn”
-------------------/-------------------------
? Đăng ký kênh: http://metub.net/NguyenThanh
-------------------/-------------------------
NHẬN HỢP TÁC QUẢNG CÁO - VUI LÒNG LIÊN HỆ:
✉️ Email: [email protected]
Ⓕ Facebook: https://www.facebook.com/McNguyenThanh
----------------/------------------------------
Cảm ơn các bạn đã luôn lắng nghe Nguyễn Thành đọc.
Thông tin Donate: Rất cần kinh phí để duy trì
1. Vietcombank
Chủ Tài Khoản: Nguyễn Hữu Thành
VIETCOMBANK chi nhánh Hà Nội
Số Tk: 0971000004126
2. Techcombank
Chủ Tk: Nguyễn Hữu Thành
TECHCOMBANK ĐÔNG ĐÔ
Số Tk: 19023477649018
3. Paypal: Koharu192@gmail.com
4. MOMO: 0906655977
-------------------/-------------------------
** Nếu có bất kì vấn đề nào liên quan đến bản quyền, vui lòng gửi mình email phía trên để mình cùng nhau thống nhất cách giải quyết. Cảm ơn sự hợp tác từ bạn!!!
-------------------/------------------------
© Bản quyền thuộc về Nguyễn Thành
© Copyright Nguyễn Thành & Do not Reup
cách đọc truyện trong liên quân 在 Nguyễn Thành Youtube 的最佳貼文
MA THỔI ĐÈN - MỤC DÃ QUỶ SỰ Phần 3
Tác Giả: Thiên Hạ Bá Xướng
Người Dịch: Đặng Nam
Thực Hiện: Mc Nguyễn Thành
Link Truyện Chữ: https://www.facebook.com/MaThoiDen
“Ma Thổi Đèn - Mục Dã Quỷ Sự” là tác phẩm Thiên Hạ Bá Xướng khổ tâm sáng tác trong vòng 4 năm, giải đáp toàn bộ những thắc mắc/mơ hồ trong “Ma Thổi Đèn”!
Đây là một cuốn tiểu thuyết hỗn hợp hiện thực & hư cấu, trộm mộ & thám hiểm. Tác phẩm là nơi tác giả tập hợp những câu chuyện ly kỳ thú vị mà bản thân đã trải qua, tràn ngập màu sắc huyễn ảo, thể hiện giá trị văn hoá truyền thống bác đại tinh thâm cùng sức tưởng tượng vô cùng phong phú của tác giả.
Truyện sẽ cho bạn những giải đáp toàn diện, để hiểu rõ những bí mật được cất giấu trong tác phẩm “Ma Thổi Đèn”:
??Rốt cuộc Gà Nộ Tinh trong tập “Nộ Tinh Tương Tây” là gì?
??Pháo đài ngầm của quân Quan Đông có bí mật gì?
??Hoa Thơm Xác trong “Cổ Thành Tinh Tuyệt” từ đâu mà ra?
??Bí mật của Miếu Xương Cá trong “Mê Động Long Lĩnh” ?
??Nửa cuốn “Thập Lục Tự Âm Dương Phong Thuỷ Bí Thuật” của Hồ Bát Nhất là thật hay giả?
Tóm lại, những gì bạn còn thắc mắc/không hiểu trong bộ “Ma Thổi Đèn” sẽ được trả lời trong cuốn “Ma Thổi Đèn-Mục Dã Quỷ Sự” này.
Đây sẽ là một bản tổng kết, hoàn thiện seri tiểu thuyết trộm mộ ly kỳ “Ma Thổi Đèn”
-------------------/-------------------------
? Đăng ký kênh: http://metub.net/NguyenThanh
-------------------/-------------------------
NHẬN HỢP TÁC QUẢNG CÁO - VUI LÒNG LIÊN HỆ:
✉️ Email: [email protected]
Ⓕ Facebook: https://www.facebook.com/McNguyenThanh
----------------/------------------------------
Cảm ơn các bạn đã luôn lắng nghe Nguyễn Thành đọc.
Thông tin Donate: Rất cần kinh phí để duy trì
1. Vietcombank
Chủ Tài Khoản: Nguyễn Hữu Thành
VIETCOMBANK chi nhánh Hà Nội
Số Tk: 0971000004126
2. Techcombank
Chủ Tk: Nguyễn Hữu Thành
TECHCOMBANK ĐÔNG ĐÔ
Số Tk: 19023477649018
3. Paypal: Koharu192@gmail.com
4. MOMO: 0906655977
-------------------/-------------------------
** Nếu có bất kì vấn đề nào liên quan đến bản quyền, vui lòng gửi mình email phía trên để mình cùng nhau thống nhất cách giải quyết. Cảm ơn sự hợp tác từ bạn!!!
-------------------/------------------------
© Bản quyền thuộc về Nguyễn Thành
© Copyright Nguyễn Thành & Do not Reup
cách đọc truyện trong liên quân 在 BẢN CẬP NHẬT LITE - Garena Liên Quân Mobile - YouTube 的推薦與評價
Mỗi bản cập nhật đều ẩn chứa những cốt truyện bí ẩn chưa được công bố. Anh em hãy cùng ad khám phá mối liên hệ giữa các nhân vật trong thế ... ... <看更多>
cách đọc truyện trong liên quân 在 Ghim trên Vẽ - Pinterest 的推薦與評價
Đọc Truyện tranh liên quân tự vẽ - Quảng cáo(part 3) - ❤️ ... típ tục vẽ hoặc ra cả truyện lun....mik vẽ xấu lắm mong mọi ng đừng gạch đá j nhìu nhớ TwT. ... <看更多>
cách đọc truyện trong liên quân 在 Truyện Tranh Liên Quân | Ánh... - Garena Liên Quân Mobile 的推薦與評價
Truyện Tranh Liên Quân | Ánh Sáng & Bóng Tối Mùa 2 Sau khi Lorion thành công với kế hoạch hắc ám của hắn, một loạt sự kiện kì lạ đã diễn ra ... ... <看更多>